Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân

Bạn đang đọc truyện Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân của tác giả Jini Ngọc. Trong cơn đêm tối, thành phố T nhấp nhô trong ánh đèn mờ ảo. Tiếng còi của xe cấp cứu vọng lên ầm ĩ, làm tăng thêm sự hỗn loạn và náo nhiệt giữa khung cảnh đêm khuya trong thành phố. Giữa màn đêm, với sự đông đúc của các chiếc xe qua lại, chiếc xe cấp cứu lẻn lên, lao nhanh đến bệnh viện. Sau vài phút, chiếc xe đó dừng lại trước cửa đại sảnh của bệnh viện, ngay lập tức các nhân viên y tá từ trong xe hối hả di chuyển chiếc băng cứu sống ra ngoài.

Trên chiếc băng cứu sống là một người phụ nữ khoảng chừng hai mươi bảy tuổi đang nằm bất động, sắc mặt xanh xao, làn da nhợt nhạt. Người khác nhìn vào người phụ nữ này không khỏi lo lắng, hoảng sợ. Những nhân viên y tá này nhanh chóng di chuyển chiếc băng cứu sống đến phòng cấp cứu và đợi bác sĩ đến.

“Bác sĩ Lộ… bác sĩ Lộ…” Lộ Khiết kết thúc ca làm việc sau một ngày làm việc mệt mỏi, cô chậm rãi đi bộ trên hành lang đang điện cuống ra về. Nghe thấy tiếng của Tiểu Vũ gọi mình xối xả, Lộ Khiết xoa xoa cổ tay, nghe Tiểu Vũ gọi, cô dừng chân, quay người lại thì bắt gặp ngay khuôn mặt hoảng loạn, lo lắng của cậu. Lộ Khiết nhíu mày nhìn cậu ta rồi nói: “Có chuyện gì vậy? Tiểu Vũ.”

Thấy Tiểu Vũ thở hổn hển, cô cười cười vỗ vai cậu: “Chuyện gì mà trông cậu gấp gáp vậy?”